Ex-Luxer: Kết nối Con người và Văn hoá
Chúng ta chỉ sống một lần – hãy sống tử tế, kết nối và truyền cảm hứng.
Nguyễn Thị Huệ là một trong những nhân viên bán hàng thị trường tiếng Anh đầu tiên của Lux Travel, những ngày khi công ty mới thành lập gần 20 năm trước. Với nụ cười ấm áp và tinh thần nhiệt huyết, Huệ từng đồng hành cùng chúng tôi vượt qua những tháng ngày gian khó – nơi mỗi hợp đồng ký được đều là một niềm vui lớn.
Thời gian trôi qua, Huệ kết hôn với một người chồng Thụy Sĩ và chuyển đến sinh sống tại quê hương của đồng hồ, chocolate và sự chuẩn mực. Cô hiện đang làm việc cho một thương hiệu đồng hồ cao cấp, chuyên phục vụ các khách hàng Việt Nam du lịch và mua sắm tại châu Âu.
“Em vừa trở về Việt Nam và muốn ghé thăm anh – người thầy đầu tiên của em khi bắt đầu sự nghiệp trong ngành du lịch sang trọng,” Huệ nhắn cho tôi. Tôi lập tức mời cô đến văn phòng. Cuộc hội ngộ bất ngờ ấy trở thành một buổi trò chuyện đầy cảm xúc, kéo dài hàng giờ với những kỷ niệm ùa về – từ những ngày đầu đầy thử thách, những buổi họp sôi nổi, những thái độ bồng bột của tuổi trẻ, cho đến những giấc mơ chưa từng dập tắt.
Huệ kể rằng những bài học đầu tiên cô học được tại Lux đã theo cô đến tận bây giờ: bán hàng bằng cảm xúc, không phải chỉ bằng sản phẩm; hiểu khách hàng để phục vụ bằng sự tinh tế và tử tế. Chính điều đó đã giúp cô không chỉ thành công trong công việc, mà còn trưởng thành trong tư duy, bình thản trong lựa chọn, và hạnh phúc với những gì mình có.
Cô chia sẻ rằng cô rất bất ngờ và xúc động khi LuxGroup sau ngần ấy năm vẫn giữ nguyên tinh thần ngày nào: văn hóa sở hữu doanh nghiệp mạnh mẽ, văn phòng ấm áp, mọi người thân thiện và luôn nhớ tên nhau, khách hàng hài lòng, nhân viên được đào tạo mỗi thứ Sáu – và Lux vẫn giữ vị trí tiên phong trong ngành du lịch cao cấp Việt Nam. “Logo của Lux vẫn là logo đẹp nhất mà em từng thấy,” Huệ mỉm cười.
Chúng tôi trò chuyện về cuộc sống – về hạnh phúc và sự độc lập. “Đời người sinh ra để hạnh phúc,” Huệ nói. “Chúng ta làm việc để có sức khỏe, có các mối quan hệ tốt, đạt được mục tiêu và trở nên tự do tài chính.” Cô và tôi đều đồng điệu: sống độc lập, tự do và hạnh phúc – làm điều mình yêu thích, làm điều đó thật tốt, và tận hưởng hành trình ấy mỗi ngày.
Trước khi rời văn phòng, Huệ quay lại và nói: “Em cảm ơn anh. Em sẽ chờ anh đến Thụy Sĩ và đến nhà em chơi.” Chúng tôi chụp một bức ảnh lưu niệm – một khoảnh khắc đẹp giữa hai thế hệ Luxer – như một lời nhắc nhở rằng: dù ở đâu, chúng ta vẫn luôn kết nối – bằng tình người, bằng văn hoá, và bằng những giá trị tử tế không bao giờ thay đổi.